Chỉ cần được học dù phải đánh đổi bằng sinh mạng

Đấy là cam kết của Nguyễn Chiến Thắng- chàng trai mang nỗi đau da cam với các giáo sư Pháp. Cũng vì Chiến Thắng muốn được theo học Trung tâm đào tạo lập trình viên quốc tế ở Pháp nhưng các giáo sư e dè: Trong não anh khu trú một loại chất độc hoá học, nếu suy nghĩ quá căng thẳng thì anh có thể chết ngay tại bàn làm việc vì đứt mạch máu não.

1. Biến điều không thể thành có thể!

Vừa qua, trong hội nghị thi đua lần thứ nhất của Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Hà Nội và Hội nghị điển hình tiến tiến của Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Việt Nam, bài báo cáo điển hình của Nguyễn Chiến Thắng có nhắc đến một người bạn với niềm trân trọng: "Là người bạn, người thầy và người cha thứ hai sinh ra Thắng". Nhiều người thắc mắc, Thắng mủm mỉm cười: "Một Việt kiều tại Pháp và là một hacker chuyên nghiệp". Còn vì sao Thắng lại tôn vinh người bạn ấy như thế cũng là vì nhờ hacker này mà gần như cuộc đời của Thắng bước sang trang mới!

Đấy là cái lần phiêu lưu trên mạng. Một hacker đã thách đố. Không ngại ngần Thắng thách đố lại. Chỉ một ngày hai máy vi tính của hacker thành phế thải mà cậu ta vẫn chẳng thể xâm nhập vào mạnh Lan của Thắng. Hai người bạn lúc ấy mới nói chuyện với nhau. Thì ra họ đồng cảnh. Tình bằng hữu không biên giới được nối liền.

Hacker đó đã giới thiệu với Thắng về một khoá học tại Trung tâm đào tạo lập trình viên quốc tế tại Pháp- nơi cậu ta đang làm việc. Đọc hồ sơ của Nguyễn Chiến Thắng, các giáo sư ở đây đã mỉm cười hài hước: "Được thôi, nếu thi đỗ, chúng tôi sẽ miễn học phí (9000USD/tháng) cho cậu!" Thắng vào cuộc.

Từ lúc nhỏ cho đến khi trưởng thành, bố Thắng- Đại tá Nguyễn Vĩnh Trân đã bao lần chứng kiến những điều "không tưởng" của con. Đấy là sau khoá học hết lớp 3 ở làng Hoà Bình, Thắng đã tự học hết chương trình toán cấp III như thế nào. Đấy là lần Thắng thi lấy chứng chỉ hai chương trình tin học Exel và Forboro. Hay ghê gớm nhất là một năm học chương trình lập trình công nghệ thông tin của Aptech. Dù gì, những chương trình đào tạo ấy được giới hạn ở phạm vi trong nước còn lần này, Thắng định vươn tận sang Pháp? Ông Trân cũng chẳng dám tin khi Thắng báo cậu đã lọt vào một trong 10 người được vào học tại Trung tâm. Ông nhìn đi nhìn lại một danh sách các thí sinh dài dằng dặc đến trên một trăm người. Phần lớn họ đều là những kỹ sư công nghệ thông tin hàng đầu đến từ các nước Anh, Pháp, Israel, Mỹ, Tây Ban Nha... Vậy mà con ông đã Chiến Thắng!

Trước khoá học, Trung tâm tiến hành kiểm tra sức khoẻ của Thắng. "Không thể được, chúng tôi rất lấy làm tiếc"- Chuyên viên y tế Pháp đã lắc đầu- "Ở bán cầu não trái của cậu ấy có một chất hoá học khu trú nên nó làm tổn thương toàn bộ hệ thần kinh bên phải. Cậu ấy phải chung sống hoà bình với nó, nghĩa là không được tư duy nhiều. Trong khi đó chương trình học của chúng tôi rất căng thẳng. Có những bài tập cần tập trung suy nghĩ cao độ mà điều đó có thể khiến cậu ấy đứt mạch máu não mà chết ngay trên bàn làm việc". Thắng khóc, có lẽ đây là lần đầu tiên! Ông Trân thở phào- coi như ông đã cố gắng thoả mọi ước nguyện của con. Ông nghĩ rằng, con ông sẽ dừng cuộc phiêu lưu ở đây. Nhưng ai ngờ, một tuần sau Thắng bảo bố: "Con bắt đầu tham gia lớp học. Là buổi tối bố ạ: từ 23h- 4h sáng hôm sau" Ông Trân chỉ biết tròn mắt mà nghe con nói. Hỏi ra thì Thắng bảo: "người bạn hacker đã giúp con bày tỏ nguyện vọng với ban giám đốc Trung tâm. Chúng con cam đoan sẽ chịu trách nhiệm mọi việc, kể cả nếu con đứt mạch máu não..."

Đêm, bên ngoài mịt mùng nhưng căn phòng của Thắng luôn sáng ánh đèn. Thắng học trực tuyến với các bạn trên khắp thế giới. Người cha già cố chợp mắt nhưng ông cứ giật mình thon thót khi tỉnh giậy rồi vội vã nhìn vào bàn học của con. Ông lặng lẽ đếm mỗi ngày trôi qua...

Năm thứ hai, chương trình học bắt đầu trìu tượng hơn, hóc búa hơn. Đêm mưa gió. Thắng ôm đầu vật vã. Người cha già vội xoa đầu cho con, những tưởng điều khủng khiếp sẽ xảy ra... Thắng sốt cao và nằm thiêm thiếp trong vòng tay ông. Nước mắt con mặn mòi chảy nơi khoé mắt như bóp nghẹt tim cha! 6 tiếng! Thắng lại vùng dậy và lao vào máy tính. Ông Trân ngăn cũng chẳng được. Lại những đêm căn phòng học của Thắng sáng đèn!

Ông Trân cứ căng ra như dây đàn mà hồi hộp mong ngày cuối cùng của ba năm học trôi qua. Con ông vẫn mạnh khoẻ. Cái đầu vẫn ngúc ngoắc liên hồi. Nó còn cười thật tươi với ông mà khoe: "Con được nhận bằng Microsoft xuất sắc có chữ ký danh dự của Bill Gate. Ngoài ra là 5 chứng chỉ xuất sắc về an ninh mạng. đó cha".

2. Hạnh phúc lớn lao!

Đến số nhà 29, ngõ 80, Lê Trọng Tấn, Hà Nội, tôi bấm chuông. Chậm chạp, một thanh niên "ngật ngưỡng" ra mở cửa. Đấy là Nguyễn Chiến Thắng- nạn nhân chất độc da cam có cái cổ to hơn cái đầu vì nó ngúc ngoắc cả ngày. Và cả cái miệng méo xệch, tay phải và chân phải cứng đơ khiến việc vận động rất khó khăn. Nguyễn Chiến Thắng nói, tôi kiên nhẫn chờ và căng tai ra nghe. Ông Trân pha trà mời khách và là phiên dịch viên cho con. Hỏi về chiến trường năm xưa, ông Trân kể đến những trận đánh ác liệt nơi miền Tây Quảng Trị, chiến trường Tây Nguyên và Campuchia. Ông bảo: "Sinh con ra, gặp phải nỗi đau này chúng tôi chết lặng. Lúc đó không ai biết nguyên nhân vì sao, nên vẫn còn niềm hy vọng về thế hệ sau. Khi hiểu về chất độc da cam của Mỹ thì nỗi đau càng quặn thắt..."

Nguyễn Chiến Thắng rước đuốc Olympic Bắc Kinh

Năm 2008, Nguyễn Chiến Thắng cưới vợ. Đó là Nguyễn Thị Hồng- sinh viên trường Đại học Công đoàn vì cảm phục nghị lực của Thắng mà chuyển sang học CNTT để có cớ được gặp gỡ. Duyên bén. Ông Trân vui lắm. Nhưng ông vẫn thấp thỏm mong chờ... Ngày con dâu mang bầu, ông đếm từng ngày. Chuyên gia nước ngoài dự đoán ông sẽ có một cháu trai khoẻ mạnh, thông minh vì đối với trường hợp nhiễm chất độc da cam của ông chỉ bị di truyền một thế hệ- con ông. Dẫu vậy, ông vẫn không tin.

Ngày con dâu sinh, ông Trân đến tận bệnh viện để đón cháu. Ông ngắm nghía từng tí cứ như thể một giấc mơ! Rồi cháu bé lớn lên, với cớ thể lành lặn, khoẻ mạnh. Niềm vui thể hiện trong từng lời nói, ông nghẹn ngào: "Mừng là giờ tôi đã có đứa cháu nội kháu khỉnh. Bởi vậy, tôi cũng muốn nhắn nhủ với những nạn nhân da cam khác rằng, hãy cùng hướng đến tương lai để đứng dậy, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào"

Người Việt Nam đầu tiên được nhận tấm bằng Microsoft có chữ ký danh dự của Bill Gate là chàng trai Nguyễn Chiến Thắng. Mới học hết chương trình phổ thông của lớp 3 song là chủ nhân của 5 chứng chỉ sau đại học về an ninh mạng với số điểm xuất sắc do Trung tâm đào tạo lập trình viên quốc tế ở Pháp cấp cũng là chàng trai ấy... Còn nữa, năm 2004, Nguyễn Chiến Thắng được nhận giải Nghị lực cuộc thi Trí tụê Việt Nam. Năm 2008, Thắng là một trong 60 gương mặt được chọn để rước đuốc Olympic Bắc Kinh. Dù mang trong mình nỗi đau da cam nhưng Nguyễn Chiến Thắng đã không ngừng vươn lên, thậm chí dám đánh đổi cả sự sống của mình cho khát vọng được học, được cống hiến!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét