"Đố ai vẽ được, đố ai xoá được?"

Hôm nay được người bạn giới thiệu cho ca khúc này của bác Hoàng Ngọc Tuấn, đọc thấy tâm đắc. Nể ghê gớm khi biết được bác sáng tác bài lúc chỉ mới ở độ tuổi 22 ...
***
       "Cánh tay là cánh chim trời, cánh chim là cánh tay người, ta bay... ta bay... ta bay...
Mắt như hạt nước trên trời, nước mưa từ mắt con người, ta rơi... ta rơi... ta rơi...
Bóng ta là bóng mây trời, bóng mây là bóng con người, ta trôi... ta trôi... ta trôi...
Bước chân ngọn gió ngang trời, bước quanh đời sống con người, ta đi... ta đi... ta đi...

Ai vẽ được đường bay của chim?
Ai vẽ được màu sắc của mưa?
Ai vẽ được hình bóng của mây?
Ai vẽ được bàn chân của gió?


Đố ai buộc cánh chim trời, trói chim vào cánh tay người, không bay... không bay... không bay...?
Đố ai buộc nước trên trời, trói mưa vào mắt con người, không rơi... không rơi... không rơi...?
Đố ai buộc bóng mây trời, trói mây vào bóng con người, không trôi... không trôi... không trôi...?
Đố ai buộc gió ngang trời, trói chân vào bước chân người, không đi... không đi... không đi...?


Ai xoá được đường bay của chim?
Ai xoá được màu sắc của mưa?
Ai xoá được hình bóng của mây?
Ai xoá được bàn chân của gió?"



Nguồn: Tiền vệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét