Mình còn nhỏ bé!

Hôm nay, mình thấy mình nhỏ bé...


Nhỏ bé bởi thấy nguồn lực của mình hãy còn hữu hạn lắm trước đam mê, ước mơ và vô vàn thứ muốn làm.

Nhỏ bé bởi thấy ngoài kia còn quá trời việc cần làm mà đến giờ mình vẫn chưa lo ổn cho bản thân và dự án.

Nhỏ bé bởi muốn làm nhiều điều cho ba mẹ, cho bé em và cho cả bản thân mình nữa nhưng rồi chính mình lại chưa ổn định đâu vào đâu nên thành thử cũng chưa làm được gì gọi là to tát hơn như dự định.

Nhỏ bé bởi khi nghe một bài thơ nói về "thế hệ" trong chương trình tối nay mà giật mình thảng thốt bởi đâu đó mình thấy hình bóng rải rác của chính mình trong đấy. 

Nhỏ bé bởi khi gặp và nhìn những người tuổi này tuổi kia làm được điều này điều nọ, rồi nhìn lại chính những người thân thiết của mình cũng chạc tuổi đó mà mình vẫn chưa giúp họ sử dụng được hết năng lực vốn có của chính họ để gặt hái được nhiều hơn, có cuộc sống nhiều màu sắc hơn, nhiều hương vị hơn.

Nhỏ bé bởi trong nhịp sống đang quay cuồng của rất rất nhiều người trẻ, mình muốn nói với họ"ấy ơi, chậm lại 1 tí để hiểu bản thân và sống đúng là chính mình nhé!" mà giọng mình còn nhỏ quá, nhiều nhất họ chỉ nghe thấy tiếng lầm bầm gì đó trong gió chứ chưa đạt đến tiếng vang của hồi chuông như mình mong muốn.

Nhỏ bé bởi vẫn có những khi mình chưa vượt qua được một rào cản nào đó bên trong của chính mình, để bước thêm một bước đối diện với những cảm xúc lẫn lộn của chính mình về một điều gì đó hoặc về một ai đó.

Nhỏ bé bởi một khi đám đông xã hội vẫn đang đánh giá mọi điều qua vẻ bề ngoài hào nhoáng hoặc hình thức nổi trội (chức vụ, địa vị, tiền bạc,...) để mà nghe theo, đi theo thì mình vẫn chưa xây dựng được một hình ảnh thành công mặt nổi để có thể gây được ảnh hưởng, lan toả các giá trị dự án đang làm một cách nhanh chóng, rộng rãi hơn.

Nhỏ bé bởi vẫn phải để một ai đó lo lắng cho mình về điều này điều kia (dù không cố ý).

Nhỏ bé bởi một khi nào đó chợt thấy mình dường như không có chút sức lực nào nữa và tự dưng muốn dựa vào một ai đó để ngủ một giấc thật ngon, thật sâu mà không phải trằn trọc mất ngủ hàng đêm vì suy nghĩ vẫn vơ về việc này việc kia.

Nhỏ bé bởi biết rằng cuộc sống không kéo dài đến vô tận và chuỗi ngày còn lại thì đang ngày càng ngắn đi.

Nhỏ bé bởi nhiều khi thấy mình như hạt cát cố đi ngược lại sóng đại dương để được sống cuộc sống của chính mình, là chính mình.

Trong bao la, vô tận của vũ trụ, cuộc sống và những điều muốn làm, cần làm,... mình nhỏ bé, thật sự còn vô cùng nhỏ bé...

(Tản mạn nhân việc nhìn ngắm lại bản thân và chặng đường đã qua. Để bước tiếp!)
TP.HCM, 24.06.2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét