"Thức tỉnh" & những tâm đắc... (P.3)

(tiếp)

"Mọi ý tưởng mới, mọi ý tưởng vĩ đại đều khởi đầu không được mấy ai ủng hộ. Chẳng hạn người được gọi là Giêsu Kitô có mấy ai ủng hộ đâu. Đức Phật cũng thế, có mấy ai ủng hộ đâu. Mọi người đều nói khác với những điều các vị ấy nói. Tôi nhớ đến câu nói của Bertrand Russell: “Mọi ý tưởng vĩ đại đều khởi đầu như một sự phạm thượng”."

"Bạn chỉ giả vờ muốn thức tỉnh thôi - và chính bạn cũng không hề hay biết rằng mình đang giả vờ. Bạn nghĩ rằng mình đang yêu đấy ư? A ha! Thế bạn đang yêu ai? Ngay cả khi bạn hy sinh bản ngã thì bạn cũng được một cảm giác khoan khoái lắm đấy chứ? Bạn tự bảo: “Ta đang hy sinh chính mình. Ta đang sống theo lý tưởng của ta”. Ý chừng như trong khi hy sinh như thế bạn không đang tìm được một cái gì ấy! Luôn luôn như vậy, hành vi nào của bạn cũng nhằm đem lại cho bạn một cái gì đó - trừ phi bạn thức tỉnh."

"Mỗi khi bạn bỏ điều gì thì bạn cũng sẽ dính vào điều đó mãi. Khi bạn chiến đấu với chuyện gì thì bạn cũng bị cột trói vào đó luôn, bởi bao lâu bạn còn chiến đấu thì bấy lâu bạn còn tạo năng lực cho nó. Năng lực mà bạn tạo cho nó cũng nhiều như năng lực mà bạn sử dụng để chiến đấu với nó."

" Khi bạn từ bỏ một thứ gì thì chính nó sẽ cột bạn lại. Vậy chỉ còn cách duy nhất là nhìn thẳng vào bản chất của nó. Tôi xin nhắc lại, đừng bỏ, cứ nhìn thẳng vào bản chất của sự vật. Hãy nắm cho được giá trị thật của nó và bạn sẽ thấy rằng chẳng cần phải cố “từ” với “bỏ” - tự nó sẽ tụt khỏi tay bạn thôi. Song dĩ nhiên, nếu bạn không ý thức được vậy, nếu bạn vẫn như bị thôi miên để nằng nặc tin rằng mình sẽ không được hạnh phúc nếu không có được cái nầy cái nọ - thì bạn vẫn còn bị lún lầy."

"Thức tỉnh gắn liền với sự dứt bỏ lòng quyến luyến."

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét