"Thức tỉnh" & những tâm đắc... (P.24)

(tiếp)

"Chúng ta sẽ được thong dong biết bao nếu chúng ta không lệ thuộc bất cứ cái gì về mặt cảm tính. Nếu bạn cảm nghiệm được điều đó dù chỉ một tích tắc thôi, bạn sẽ xuyên phá được mái nhà giam hãm mình và nhìn thoáng được bầu trời. Một lúc nào đó rất có thể bạn sẽ bay được lên."

" Thế nào là một quả tim đang yêu thực? Đó là một quả tim nhạy bén với toàn bộ cuộc sống, với tất cả con người. Một quả tim đang yêu đúng nghĩa sẽ không trơ lì trước bất cứ ai hay sự gì. Bởi vậy, vừa khi bạn bắt đầu bị ràng buộc (hiểu theo nghĩa mà tôi muốn nói ở đây) thì cũng là lúc bạn đang giam hãm nhiều thứ khác. Bạn chỉ dán mắt vào điều mà bạn bận bịu thôi; bạn chỉ nghe có mỗi tiếng trống trong dàn nhạc thôi. Trái tim bạn trở nên chai cứng. Hơn thế nữa, trái tim ấy còn bị mù quáng - vì những gì được nó nhìn thì cũng không còn được nhìn một cách khách quan. Tình yêu gắn liền với sự sáng suốt trong nhận thức, với tính khách quan; không có gì sáng suốt hơn tình yêu."

" Sự bám víu, ràng buộc cũng là một thứ ma túy mà việc dứt bỏ nó ban đầu rất trầy trật - trừ khi hoặc bạn có một nhận thức sắc sảo hoặc bạn đã cảm nghiệm đủ về đau khổ. Đau khổ là một cơ hội hay ho lắm đấy. Chỉ khi đau khổ bạn mới thấm thía đau khổ là gì. Bạn có thể dĩ độc trị độc, dùng đau khổ để chấm dứt đau khổ."

" Dù sự sai trái có nằm ở tôi hay không, tôi cũng sẽ nghiền ngẫm nó một cách độc lập với mọi phản ứng bất bình nơi người khác."

" Có một sự khác biệt giữa hiểu biết và thức tỉnh, giữa kiến văn và thức tỉnh. Trên đây tôi vừa nói với bạn rằng người ta không thể làm điều dữ khi người ta ý thức. Nhưng bạn vẫn có thể làm điều xấu khi bạn hiểu biết đó là xấu."

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét