"Thức tỉnh" & những tâm đắc... (P.1)

Đọc tiếp "Thức tỉnh" của Athony De Mello và lượm lặt những điều tâm đắc ^^

“Mưa nào mà chẳng là mưa; song mưa làm gai góc mọc lên trong đầm lầy và mưa cũng sẽ khiến hoa nở khắp vườn”

"Rất nhiều người bảo với bạn là họ muốn thoát ra khỏi vườn trẻ, nhưng bạn đừng tin họ. Tôi nhắc lại bạn đừng tin họ. Họ chỉ mong bạn sửa chữa dùm họ những món đồ chơi bị hỏng, chứ không mong muốn gì khác hơn đâu. “Hãy trả vợ tôi lại cho tôi. Hãy trả nghề nghiệp của tôi lại cho tôi. Hãy trả lại cho tôi tiền bạc, thanh danh, sự nghiệp của tôi”. Đây là điều họ muốn: họ muốn đổi mới các món đồ chơi của họ, và họ chỉ muốn có vậy. Thậm chí cả nhà tâm lí học giỏi nhất cũng sẽ xác nhận với bạn là người ta không thực sự muốn được chữa lành hẳn, mà chỉ muốn xoa dịu thôi, bởi việc chữa lành hẳn bắt họ phải đau đớn hơn nhiều."

"Bạn tưởng tôi đang giúp một người nào đây chăng? Ồ, không. Không, không bao giờ. Bạn đừng mong tôi giúp ai, cũng đừng mong tôi hại ai. Giả như bạn bị hại, tự bạn hại mình đấy. Trường hợp bạn được giúp, ấy là chính bạn đã giúp bạn. Mọi sự là do bạn định đoạt cả thôi. Bạn tưởng người ta giúp bạn ư? Không phải vậy đâu. Người ta hỗ trợ bạn à? Bạn lầm rồi đấy."

"Chưa bao giờ bạn yêu ai. Đúng hơn, bạn chỉ yêu những định kiến đầy ngưỡng vọng về người đó. Bạn hãy dành ra một phút để suy nghĩ về điều nầy đi: Bạn chưa bao giờ yêu ai, bạn chỉ yêu những định kiến của bạn về người đó. Kinh nghiệm đã chẳng cho bạn thấy rằng mọi đổ vỡ tình cảm đều bắt nguồn từ chỗ người ta không còn suy nghĩ như trước nữa đó sao? Bạn phàn nàn người nào đó: - “Tôi đã tin anh đến thế, sao anh nhẫn tâm phụ tôi?” Bạn tin anh ta thật à? Không phải đâu. Bạn chưa bao giờ tin ai cả. Đừng luẩn quẩn nữa. Đó chẳng qua là sự tẩy não của xã hội mà thôi. Tôi nhắc lại là bạn không bao giờ tin ai cả. Bạn chỉ tin sự phán đoán của mình về người ấy. Thế thì bạn còn phàn nàn anh ta nữa không? Thực tế chỉ vì bạn không dám nói: “Phán đoán của tôi dở thiệt!” - bởi nói như vậy thì không thỏa mãn tự ái của bạn - nên bạn thích nói như thế này hơn: “Sao anh lại nhẫn tâm phụ tôi làm vậy?” "

"Vấn đề là ở chỗ người ta không thật sự muốn lớn lên, không thật sự muốn sửa đổi, không thật sự muốn hạnh phúc"

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét