"Thức tỉnh" & những tâm đắc... (P.4)

(tiếp)

"Một số trong chúng ta đã nhờ những thực tế nghiệt ngã của cuộc sống mà thức tỉnh. Khổ quá nên chúng ta thức tỉnh. Nhưng thiên hạ thì vẫn tiếp tục lao đầu mãi vào cuộc đời. Họ vẫn tiếp tục mộng du. Họ chẳng bao giờ thức tỉnh. Bi đát thay, họ không bao giờ buồn đặt lại vấn đề. Họ không bao giờ nghĩ rằng chắc hẳn có một con đường tốt hơn. Nhưng còn bạn, nếu như cuộc sống đã không quần cho bạn dập dụi - và do đó bạn đã không có dịp đau khổ cho đủ - thì vẫn còn một cách khác: Hãy lắng nghe."

" Chân lý không thể bị nhốt trong ngôn từ. Chân lý được người ta nhận thức cách bất chợt, như một kết quả rút được từ một thái độ nào đó. Vì vậy bạn có thể không đồng ý với tôi mà vẫn nhận thức được chân lý. Song cũng cần có một thái độ cởi mở, sẵn sàng để có thể phát hiện ra sự gì mới mẻ. Đó mới thật là điều quan trọng, chứ không phải vấn đề bạn đồng ý hay không đồng ý với tôi. "

"Tất cả điều tôi có thể làm là mô tả những sai lầm của bạn - để bạn có thể rứt khỏi chúng. Tất cả điều tôi có thể làm là thách thức những điều tin tưởng của bạn và thách thức cái hệ thống niềm tin đã gây bất hạnh cho bạn. Nói cách khác, tất cả điều tôi có thể làm cho bạn là giúp bạn đào thải. Tất cả linh đạo mà bạn phải học tựu trung là: đào thải, đào thải gần như mọi thứ bạn đã học. Nhiệt tình đào thải và nhiệt tình lắng nghe."

"Chúng ta kỵ sự mới mẻ. Và thực trạng này càng sớm được nhìn nhận bao nhiêu thì càng ích lợi bấy nhiêu. Chúng ta không muốn những điều mới mẻ, nhất là khi chúng quấy rầy ta, bắt ta phải thay đổi. Và ta càng không ưa chúng nếu chúng bắt ta thú nhận: “Tôi đã sai lầm”. "

" Đức tin là sự mở lòng mình ra trước chân lý - còn chuyện nó đưa đến kết quả gì, nó dẫn bạn đi đâu không quan trọng. Thậm chí dù bạn không biết nó đang đẩy bước chân trước mặt bạn về đâu cũng không quan trọng. Đức tin là thế đấy."

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét