Dạy trẻ con - Dễ mà Khó

Hôm nay trú ngụ cả ngày ở chỗ cô bạn thân để làm dự án, được dịp quan sát cậu em 4 tuổi của bạn ở quê vào chơi, thấy thu được một mớ thú vị về việc dạy trẻ con :)

Dạy trẻ con - Dễ?

Ngồi ăn cơm với cả nhà, cậu bé cứ cầm cái tô cơm lấy cái muỗng chọt chọt chứ không chịu ăn. Mọi người xúm vào dỗ dành, kêu cậu phải ăn ngoan mới là ... Siêu nhân. Câu lắc đầu ngầy ngậy không chịu, nói: "Cún làm đại ca cơ". Mình đang ăn cơm mà suýt sặc vì cười, vì cái câu này... lạ quá so với cậu nhóm 4 tuổi. Thấy mình ngạc nhiên cô bạn mình mới cười cười giải thích: "Hồi trước nó xem phim siêu nhân rồi một mực đòi làm siêu nhân. Giờ bị mấy anh trong nhà đầu độc cho xem phim xã hội đen nên giờ khoái làm đại ca. Mấy hôm nay cứ mở miệng là 'đại ca' rồi 'giang hồ' ". Ai dà, mình cũng thử mở miệng nói chơi: "Cún có thấy đại ca nào mà không tự ăn được hết chén cơm không? Cún không ăn hết cơm thì chỉ là Cún, không phải đại ca". Nghe thế lại cắm cúi ăn đến nghẹn luôn. Hix >"<

Ăn xong Cún lên gác chơi. Mình với cô bạn lui cui bên laptop ham làm không để ý. Khát nước, bạn mình vớ lấy chai O2 trên bàn uống luôn. Chưa được một ngụm đã thấy nàng nhổ ra và gào lên "Cún!". Hoảng hồn, chưa kịp hỏi gì thì nàng đã te te đi súc miệng. Sau hỏi thì mới ngã ngửa, cậu Cún nhà mình được mấy anh trong nhà dạy cho cách làm biếng - mỗi lần ở trên gác mà mắc tè thì cứ lấy chai nước đi vào đấy rồi đậy nắp lại. Cô bạn mình không may uống đúng "nước thánh" của cậu em yêu quý. Hix >"<

Dễ mà Khó?

Quan sát kỹ mới thấy cậu bé Cún này hết sức thông minh. Việc gì người lớn làm cậu chỉ cần chăm chú quan sát một tí là sẽ nắm bắt được ngay. Cái Iphone của chị cũng đã học được cách xài, cứ có khách tới là mở album ảnh của cậu trong máy chị ra khoe. Chiều nay đang chơi trên gác nghe có dì tới thăm thế là hăm hở đem Iphone của chị xuống khoe hình. Tới đầu cầu thang thì cô bạn dặn dò: "Cầu thang cao nên Cún nhớ phải bám chắc 2 tay vào thành cầu thang để xuống cho khỏi té nhé". Câu giương đôi mắt trong veo lên hỏi: "Ơ, bám 2 tay rồi thế còn máy thì sao?", nói rồi huơ huơ điện thoại lên hỏi. Khả năng logic quá cao! ^^

Xuống cầu thang, Cún mang dép ngược. Mình hỏi: "Cún xem đã mang dép đúng chưa nào?". Cậu bé nhanh trí đáp: "Dạ nhầm rồi ạ". "Cún biết nhầm mà sao vẫn mang?". "Vì em đi xuống cầu thang mà cái dép kia nó chui vô gầm không mang đúng liền được. Em phải mang nhầm rồi tìm chiếc kia mới sửa lại ạ. Không thì khó lắm!". Bó tay toàn tập với cái độ lý luận của cu cậu này!

Mình với bạn ham làm quên luôn giờ giấc. Đến tầm 6.30pm, Cún ở dưới nhà chạy lên gác, "Chị ơi chị, tối rồi!". Mình với cô bạn giật mình nhìn đồng hồ, cười tán đồng. Cậu bé thấy chưa xi-nhê, chạy tới lắc lắc tay cô bạn mình: "Chị ơi, tối rồi. Khách đông rồi!". Trời đất ơi, giờ mới để ý là dưới nhà (tiệm ăn) khách đang tới đông, thường ngày thấy tầm giờ này chị phải ở dưới tiếp khách nên cậu bé chạy lên nhắc. Ôi chao, có ai nghĩ đây là phát ngôn của cậu bé 4 tuổi?

Thế mới biết, trẻ con đúng là tờ giấy trắng. Một nét vẽ dù rất mờ cũng dễ dàng để lại vết hằn trên đó. Những câu nói bâng quơ của cha mẹ và những người xung quanh, những việc trẻ thường chứng kiến hàng ngày cũng dễ tiêm nhiễm vào trong đầu óc thơ ngây. Trẻ nhanh chóng bắt chước một cách vô thức cách hành xử, nói chuyện thường được chứng kiến. Chính vì vậy việc tập cho trẻ các thói quen cần thiết là việc dễ - nếu chúng ta là những tấm gương mẫu mực. Đồng thời, trong quá trình đó, cần ý thức được rằng đây không phải là việc một sớm một chiều - những thói quen trẻ học được phải có môi trường tốt để rèn luyện thường xuyên thì mới có hiệu quả, nếu không trẻ sẽ nhanh chóng quên đi thói quen tốt được học mà học theo cách những người xung quanh đang làm. Ngoài ra, một vấn đề nữa là những điều dạy cho trẻ phải đảm bảo là thông tin đúng, không thể vì để dọa nạt hay dỗ dành trẻ trong một lúc mà tạo ra cho trẻ những nhận thức không đúng ví dụ như ma bắt, ông kẹ hù, công an nhốt,... điều này sẽ tạo một tiền lệ không tốt cho trẻ vì chỉ khi nhắc đến các nhân vật này thì trẻ mới chịu làm gì đó, khi đã miễn nhiễm thì sẽ phải "bày trò" khác để dỗ/dọa trẻ mà không tạo được cho trẻ tính tự ý thức, tự lập ngay từ nhỏ.

Dạy trẻ con cũng là nghệ thuật và người dạy được đứa trẻ tốt nhiều khi xứng đáng với tầm bằng master ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét